Xã hội

Những lá thư thời chống Mỹ

Phạm Minh Giang 29/04/2023 - 11:39

(TN&MT) - Thời đại ngày nay là thời của Intenet lên ngôi, là thời của điện thoại thông minh đắt tiền, nhiều người không biết và cũng không cần đến những lá thư nữa.

Thế nhưng, đối với chúng tôi - những người lính - thì những lá thư, những lá thư nhà vẫn mãi mãi là một kỷ vật kháng chiến thiêng liêng, lấp lánh không bao giờ phai mờ trong ký ức.

4.jpg
Phong bì thư của người bạn đời của tác giả gửi ra chiến trường năm 1972.

Ngày nay, những người trẻ trao đổi với nhau bằng điện thoại di động, bằng intenet. Đó là chuyện bình thường. Người nào dùng giấy bút mà viết thư sẽ được mọi người cho là “cổ lai hy” là cái chắc.

Thế nhưng, những người cũ như chúng tôi thì việc viết thư và lá thư là một điều thiêng liêng, không bao giờ có thể quên được.

Vâng. Trên đời này có nhiều thứ quý giá. Nhưng đối với những người lính thời chống Pháp, chống Mỹ thì thư nhà là một thứ quý vô ngần. Đó là nỗi khát khao mong chờ đêm ngày của người lính ngoài mặt trận.

Lá thư, những lá thư không phải chỉ là những nét chữ của người thân viết trên trang giấy trắng (hay thời xưa giấy màu ố vàng) đựng trong chiếc phong bì nhỏ. Không, không chỉ là như thế. Trong chiếc phong bì nhỏ ấy là cả một tấm lòng - tấm lòng thủy chung, tấm lòng nhớ thương da diết. Những gì đựng trong chiếc phong bì nhỏ ấy nặng lắm, sâu lắm. Không phải chỉ có những nét chữ run run bằng mực tím, mực xanh, mà có cả mồ hôi, nước mắt hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn đêm trường cô lại gói vào trong… Lá thư, những lá thư thời ấy là sứ giả của nỗi nhớ nhung, là sứ giả của tình yêu son sắt.

...Sau Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954, theo Hiệp định Giơ-ne-vơ, chỉ hai năm sau, nước nhà sẽ được thống nhất. Nhưng đế quốc Mỹ âm mưu xâm lược, chia cắt lâu dài đất nước ta. Đồng bào ở cả hai miền phải nhất tề đứng lên kháng chiến chống Mỹ. Hậu phương lớn miền Bắc xã hội chủ nghĩa dốc lòng chi viện cho tiền tuyến lớn miền Nam. Hàng triệu triệu tấn lương thực, thực phẩm, nhu yếu phẩm, hàng triệu triệu tấn vũ khí, đạn dược, thuốc men... từ những miền thôn quê, thành thị, ngày đêm chuyển ra tiền tuyến; lớp lớp người xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước. Ngày ấy, “cả nước lên đường/ xao xuyến bờ tre/ từng hồi trống giục...”

Những năm 1966 - 1972 là giai đoạn ác liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Bị thua đau ở chiến trường miền Nam, giặc Mỹ điên cuồng leo thang đánh phá miền Bắc hòng ngăn chặn con đường chi viện cho tiền tuyến lớn của quân và dân ta. Chúng đưa đủ các loại máy bay hiện đại, tối tân nhất ra oanh tạc miền Bắc, đặc biệt là các mục tiêu quân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa, các đầu mối giao thông quan trọng. Các loại máy bay Cánh Cụp, Cánh Xòe, Con Ma, Thần Sấm... rồi “Pháo đài bay” B52 liên tiếp dội bom, bắn phá xuống các con đường, các cây cầu, các bến phà trên đường ra mặt trận. Cầu Hàm Rồng, cầu Đò Lèn, phà Tân Đệ, phà Xuân Sơn, phà Long Đại, Ngã Ba Đồng Lộc, Truông Bồn, ngầm Ta Lê, đèo Đá Đẽo, đèo Phu La Nhích..., những đường số một, đường bảy, đường chín, đường hai mươi... đã trở thành những địa chỉ oanh tạc quan trọng số một thường nhật của bọn giặc lái thuộc Không lực Hoa Kỳ. Hàng triệu tấn bom đã trút xuống những địa chỉ đó. Hàng triệu tấn bom phá, bom bi, bom na-pan và rốc-két đã dội xuống đất này. Hàng vạn tấn chất độc hóa học đã rải xuống mảnh đất thân yêu của chúng ta. Bọn đế quốc muốn biến đất này trở lại thời kỳ đồ đá. Bọn đế quốc muốn hủy diệt màu xanh và sự sống trên đất nước này.

Thế nhưng, chúng đã lầm! Những cây cầu, những con phà, những con đường vẫn đứng vững. Trong mưa bom, bão đạn, từng đoàn xe Gat, xe Zin, xe KRa, xe URan, xe ba cầu, xe tăng, xe xích, xe đặc chủng... cứ đêm ngày nối đuôi nhau ra mặt trận. Và cả những binh đoàn xe đạp lai, xe đạp thồ cũng tham gia vào đoàn quân vận chuyển... Trên những đoàn xe ấy là những bao gạo, bao muối, những thùng lương khô 701, 702, những thùng, bột sữa, bột trứng, là quân lương, quân trang, quân dụng, là súng, là đạn, là thuốc men...

Và những lá thư nhà...

Ôi, những lá thư nhà thân thiết làm sao, yêu quý làm sao, mong đợi làm sao!

Đó là lá thư của người cha bốn mùa cuốc cày nơi đồng chua, ruộng trũng, chỉ mong sao con thắng giặc lập công. Đó là lá thư của người mẹ quanh năm tảo tần, lúc nào cũng ước ao con bình an trước mũi đạn hòn tên. Đó là lá thư của người chị dịu hiền chỉ mong đứa em có đủ cơm ăn, áo mặc và giấc ngủ. Đó là lá thư của những đứa em chờ anh về để ngồi sau xe đạp chở đi chơi…

Và, thương biết bao lá thư của những người vợ, người yêu - những lá thư gói ghém nỗi niềm yêu thương, nhớ mong chất chứa bao ngày... Không! Những lá thư không viết bằng mực xanh, mực tím! Những lá thư được viết bằng nỗi nhớ thương cháy bỏng trong lòng! Những người cha, người mẹ, người chị, người em gái, những người vợ, người yêu của lính đã gửi vào những lá thư ấy những tình cảm yêu thương và niềm tin son sắt, niềm tin vào người mình thương yêu, niềm tin vào con đường mà người mình thương yêu đã chọn. Cùng với những tấn hàng hóa, quân lương, quân trang, quân dụng, vũ khí, đạn dược, thuốc men... những lá thư của hậu phương đã tiếp thêm sức mạnh diệu kỳ cho người lính.

Nhận được thư nhà, người lính có thêm sức mạnh chiến đấu, vượt rừng, vượt sông suối đi khắp các ngả đường chiến trận không biết mệt. Nhận được thư nhà, sức mạnh và niềm tin của người lính được nhân lên. Những lá thư nhà đã theo chân người chiến sĩ Giải phóng làm nên những Ba Gia, Bình Giã, Đồng Xoài, những Dốc Miếu, Cồn Tiên, Khe Sanh, Núi Thành, Thành Cổ, những Phú Bổn, Cheo Reo, những Củ Chi, Rừng Sác anh hùng và cuối cùng là Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử.

Để những tấn lương thực, thực phẩm, vũ khí khí tài, đạn dược, thuốc men tới được mặt trận, để những lá thư nhà đến được với người chiến sĩ Giải phóng để góp thêm sức mạnh làm nên những kỳ tích anh hùng, biết bao phương tiện vận chuyển đã mưu trí dũng cảm vượt qua đạn bom và trận địa đánh phá của địch, biết bao chiến sĩ thanh niên xung phong, dân công hỏa tuyến, chiến sĩ quân bưu, bưu tá, những chiến sĩ lái xe Trường Sơn, những thuyền trưởng, máy trưởng, thủy thủ, những con tàu không số... đã ngã xuống trên đường ra mặt trận.

Vâng! Đế quốc có trang bị tối tân hiện đại đến mấy, có hung hăng xảo quyệt đến mấy cũng không thể nào cắt đứt được sợi dây tiền tuyến - hậu phương, không thể “chém được dòng Bến Hải” thần kỳ, cũng không thể nào “thiêu được dải Trường Sơn” hùng vĩ của chúng ta!

Hàng triệu “những trái tim biết yêu tha thiết đất nước, quê hương/ những trái tim biết căm thù quân xâm lược...”, cùng hàng triệu tấn hàng và vũ khí, đạn dược, hàng triệu những lá thư nhà - suốt hai mươi mốt năm ròng đã kiên cường vượt qua mưa bom bão đạn, đêm ngày chi viện cho tiền tuyến lớn miền Nam “Thành đồng Tổ quốc”. Đó là một trong những bí quyết làm nên thắng lợi cuối cùng trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc ta.

Thời đại ngày nay là thời của Intenet lên ngôi, là thời của điện thoại thông minh đắt tiền, nhiều người không biết và cũng không cần đến những lá thư nữa.

Thế nhưng, đối với chúng tôi - những người lính - thì những lá thư, những lá thư nhà vẫn mãi mãi là một kỷ vật kháng chiến thiêng liêng, lấp lánh không bao giờ phai mờ trong ký ức.

(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Những lá thư thời chống Mỹ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO