Xã Hải Yang (Gia Lai): Người dân bỗng dưng mất đất
Bạn đọc - Pháp luật - Ngày đăng : 00:00, 10/01/2017
Khi đang sản xuất ổn định thì đến năm 2014 bỗng nhiên ông bà nhận được Quyết định số 785/QĐ-UBND (13/5/2014) của UBND huyện cho thu hồi 7.450m2 đất để cấp cho bà Trần Thị Thục - người phụ nữ hàng xóm. Bức xúc, ông bà Lâu – Bắc làm đơn khởi kiện quyết định của UBND huyện ra Tòa án nhân dân Đăk Đoa yêu cầu tuyên hủy những quyết định “có vấn đề” nói trên.
Một số người dân xã Hải Yang phản ứng gay gắt trước cán bộ địa chính vì không làm được “bìa đỏ” |
Đến nay vụ án đã được 2 cấp Tòa án xét xử nhưng vẫn chưa được giải quyết xong vì Tòa án nhân dân tỉnh Gia Lai xét thấy “quyết định vượt thẩm quyền của UBND huyện Đăk Đoa” nên quyết định bị hủy. Hiện vụ việc đang được TAND huyện Đăk Đoa thụ lý giải quyết lại theo quy.
Ông Đặng Ngọc Lâu bức xúc: “Việc cấp Quyết định “hỏa tốc” số 2475/QĐ-UBND cấp đất cho bà Thục quá vụng về đến nỗi đã ghi sai địa chỉ xã – nơi mà bà Thục đang có hộ khẩu thường trú hàng chục năm nay (bà Thục đang có hộ khẩu thường trú tại thôn 2, xã Hải Yang, nhưng lại cấp “bìa đỏ” chi bà Thục ở hộ khẩu “ma” là tại thôn 2, xã Tân Bình?!). Kỳ lạ hơn là tháng 2/2015 trong khi TAND huyện Đăk Đoa đang thụ lý vụ án hành chính của gia đình tôi (ông Cao Văn Nông – Trưởng phòng TN&MT huyện là người được UBND huyện ủy quyền tham gia tại Tòa án) thì “đột ngột” được UBND huyện Đăk Đoa điều động về làm Chủ tịch UBND xã Hải Yang?!”.
Hồ sơ của dân đủ điều kiện nhưng không được cấp Giấy chứng nhận QSDĐ. |
Có nhiều việc làm “khó hiểu”, nên vài năm trở lại đây, đơn khiêu nại, khởi kiện các vụ án hành chính, tranh chấp đất đai diễn ra trên địa bàn xã Hải Yang được xem là “nóng nhất” của không chỉ riêng huyện Đăk Đoa mà của cả tỉnh Gia Lai.
Mới đây phóng viên Báo TN&MT mang hồ sơ của dân lên làm việc với ông Cao Văn Nông – Chủ tịch UBND xã Hải Yang thì ông này gọi ông Lân – cán bộ địa chính lên phòng làm việc. Ông Nông chỉ đạo “trường hợp nào kê khai đúng thì làm đi, trường hợp nào vướng thì giải thích đi đừng để báo chí phải đến nhiều…”.
Vũ Đình Năm